Thứ Năm, 18 tháng 10, 2012

Momentary Love của Eliza Ngo & Chọn của tôi …

Phiếm đàm
Momentary Love của Eliza Ngo & Chọn của tôi …


Dẫn: Một hôm tôi tình cờ thấy bài Momentary Love của Eliza Ngo - một tác giả tôi chưa từng biết. Đã đi qua. Nhưng cuối cùng tôi quay lại đọc. Và sau đó tôi có bài viết này gởi tới quý vị thân hữu gần xa, như gởi tới một niềm vui cuối tuần cho tất cả.

 
Momentary Love

My heart belongs to whom?

I don’t know
Loving between two of you
Had driving me to insanity
Feeling like a fool
But I can’t let things flow by
Choosing love out of love have torn me apart
The moment when you with me was gone
For a momentary of my life
Deep inside I know I can’t smile I can’t hide
I was love you tear from my eyes is for you.

Eliza Ngo

Bản tạm dịch nghĩa của Hoàng Anh Dũng:

Tình trong khoảnh khắc

Tôi không biết
trái tim tôi thuộc về ai
giữa hai người
và điều đó đã làm tôi hoảng loạn
đã làm tôi ngơ ngẩn
nhưng tôi không thể thờ ơ
với những điều như vậy
việc tôi phải bỏ ai, chọn ai
đã làm lòng tôi tan nát
khoảnh khắc bên nhau không còn nữa
là khoảnh khắc trong đời tôi
sâu thẳm trong tim tôi, tôi biết
tôi không thể tươi cười
tôi không thể lẩn tránh
tôi biết thứ tình
mà tôi dành cho
người đã giằng xé
để ra khỏi ánh mắt tình yêu của tôi
là tình yêu





Nguyên bản bài thơ của Eliza chỉ 11 câu ngắn ngủi, nhưng lại có độ sâu của xúc cảm, thành ra tôi phải tạm dịch tới 20 câu, mà cũng không chắc đúng hẳn. Bởi vậy bản tạm dịch của tôi có thể chưa đúng ý tình của tác giả, mong nhà thơ Eliza Ngo thông cảm.
Eliza kể cho chúng ta nỗi niềm đau xót của một người phải chọn một trong hai người yêu thương. Có thể thấy đó là bi kịch của việc chọn lựa tình yêu. Chọn lựa tình yêu dường như thường khi sai và ít khi đúng. Bởi vậy Tình Yêu thường được quan niệm như Duyên Nợ.

Bản dịch thơ của Ngô Tịnh Yên:

Thoảng chút tình qua

Trái tim em thuộc về ai?
Làm sao biết được - tình hai nẻo tình
Đưa em vào chốn điêu linh
Hay đưa vào cõi thấy mình ngu ngơ
Nhưng thôi đành phải thờ ơ
Tình yêu lầm lẫn che mờ con tim
Tình thoảng qua hai đứa mình
Cũng là giây phút nghe tình bấp bênh
Sâu trong thăm thẳm tim mềm
Cho anh nước mắt lòng em khóc thầm.

NTY




Bản dịch thơ của Hoàng Anh Dũng:

KHOẢNH KHẮC TÌNH YÊU

Tim tôi biết thuộc về ai,
Tim tôi biết thuộc về ai bây giờ?
Nên lòng cứ mãi thẩn thờ,
Nên lòng cứ mãi ngẩn ngơ đôi đường
Làm sao dứt được sầu thương,
Làm sao dứt được yêu đương hỡi trời ?
Bên nhau một thuở buồn vui,
Bên nhau một thuở ngậm ngùi xa xôi
Trái tim đâu dễ tươi cười
Trái tim đâu dễ dấu lời yêu thương
Tình trong khoảnh khắc còn hương ,
Tình trong khoảnh khắc còn vương nét buồn

HAD

Bài thơ của Eliza Ngo thực sự có nhiều thú vị. Quý vị có nhận thấy hai bài dịch cũng có một điểm khác biệt lớn không. Đó là nhân vật chính theo bản dịch của NTY là một người nữ. Còn nhân vật chính trong bản dịch của HAD là một người nam. Trong bản dịch của NTY, người nữ đã khóc. Trong bản dịch của HAD, người nam không khóc. Thế nhưng chưa chắc ai “thảm” hơn ai đâu đó, bởi như Chinh Phụ Ngân Khúc có mấy câu rằng:

Cùng ngoảnh lại mà cùng chẳng thấy
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu
Ngàn dâu xanh ngắt một màu
Lòng chàng, ý thiếp ai sầu hơn ai?

Vậy thì chính xác là ai cũng buồn trong một cuộc tình tan. Điều đáng ngạc nhiên là cách đây rất nhiều năm, không còn rõ ngày nào, tháng nào, tôi đã làm một bài thơ có nhan đề là CHỌN, nay đọc lại cũng thấy có đôi nét gần giống với ý tình mà Eliza Ngo đã thể hiện trong bài Momentary Love nói trên. Nay xin chép ra đây để quý vị cùng xem:

Chọn

Chim xa bầy còn thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi
Thà rằng không biết thì thôi,
Biết rồi mỗi kẻ mỗi nơi cũng buồn
Ca dao đã tỏ ngọn nguồn:
Tình yêu không thể coi thường như chơi
Tình yêu chỉ một trong đời,
Nên ta phải chọn đúng người ta yêu
Hay đâu có một buổi chiều,
Chính tôi gặp phải đúng điều tôi lo
Qua sông thì lụy con đò,
Không qua thì lụy đợi chờ bấy lâu
Thế rồi em chuốc buồn đau,
Bởi tôi đã chọn người sau vui vầy
Nhưng lòng tôi vẫn ngậm ngùi,
Nhưng lòng tôi vẫn dấu lời thương yêu
Em đi thu lá rụng nhiều,
Sao tôi nhớ quá những chiều còn nhau!
Ví như chọn lại từ đầu …
Chính tôi, tôi sẽ qua cầu thương đau
Tôi không dám chọn nữa đâu,
Tôi không dám chọn u sầu cho ai!
Bây giờ tôi đã hiểu rồi:
Chữ Duyên là chữ của người thế gian
Không Duyên gần gũi cũng không…
Có Duyên vạn dặm mênh mông cũng về
Tình ta không trọn câu thề,
Xin em hãy chọn tôi về kiếp sau ….

HAD (1990)

Kể cũng là một trùng hợp thú vị!

Kết: Tôi viết bài này gởi tới quý vị thân hữu gần xa nhân dịp cuối tuần đầu tiên của tháng 7, một tháng mà trời Việt Nam luôn sụt sùi mưa gió. Có những thành phố sau mưa cứ như một giòng sông, có khi phải cả ngày trời nước mới rút. Bởi vậy nếu như chẳng ai mong muốn Momentary Love, thì ở Saigon, sau mưa ai cũng mong Momentaty River cả! Kính chào quý vị. Chúc quý vị được nhiều niềm vui. Hẹn gặp lại quý vị trong những bài sau. Trân trọng.

Hoàng Anh Dũng
7/2012

0 nhận xét:

Đăng nhận xét